Câu hỏi “Như thế nào là bản sắc kiến trúc Việt Nam” để diễn giải
cho câu hỏi nổi tiếng của Montesquieu như là một lời mở đầu.
Câu hỏi này nhằm mục đích xác nhận lại rằng: chủ nghĩa vị chủng
(duy dân tộc) đã lỗi thời từ lâu; và chúng ta sẽ thông qua “lăng kính” của kiến
trúc, cách nhìn “kỳ lạ” của kiến trúc - giống như một tấm gương phản ánh thời
đại – được sử dụng như công cụ phân tích và phê bình để làm sáng tỏ những điều
không xác thực theo các cách hiểu khác nhau.
Ở đây, chúng ta sẽ xem xét bài học kinh nghiệm của các KTS Pháp áp
dụng rộng rãi tại Việt Nam - đây sẽ là
căn cứ để gợi mở vấn đề thực trạng kiến trúc Việt Nam, làm rõ các nét đặc trưng
và nhận dạng những yếu tố ảnh hưởng từ các khía cạnh văn hóa, xã hội…
KHÔNG GIAN SỐNG
Tính bền vững của thuật Phong thủy và cách thực hiện
Các khái niệm về hư vô và khoảng không rất quan trọng trong tư duy
của người châu Á, trong đó, không gian không được xác định rõ nếu không có sự
tác động. Kiến trúc là tư duy về tổ chức không gian, và nhiệm vụ đầu tiên của
KTS là biến khoảng trống trở thành không gian hữu ích. Quan điểm này là nguyên
tắc cơ bản để đưa văn hóa phương Đông xâm nhập vào một phần của kiến trúc hiện
đại phương Tây và trong quá trình tư duy về quy hoạch thành phố. Sự đóng góp,
hội tụ hoặc giao thoa về mặt văn hóa - như một trò chơi tương ứng - sẽ là những
cách diễn đạt đẹp nhất và được thể hiện rõ nét nhất qua những công trình kiến
trúc.
Mặt khác, khác với hư
không hoặc tình trạng không tồn tại, khoảng trống cho phép sự lưu thông - không những biểu đạt nghĩa “chiếm lấy” để
“cư ngụ” mà còn là để “sống” ở một nơi. Theo câu nói nổi tiếng của Lão Tử: “Nhà
của tôi không phải là những bức tường, không phải là đất đá, không phải là mái
nhà - mà là không gian giữa các yếu tố -
vì đó là nơi tôi sống”.
Thuật phong thủy
nghiên cứu về sự hài hòa giữa con người và môi trường, theo đó, không gian là
nơi lưu thông các luồng năng lượng âm - dương. Đây là vấn đề mà quy hoạch -
kiến trúc phải đặt ra và giải quyết - để khai thác, kiểm soát và tổ chức theo
hướng tối ưu nguồn năng lượng tốt và giảm thiểu những tác động có hại. Thuật
phong thủy quan tâm đến việc lựa chọn đất đai thuận lợi, cách bố trí sơ đồ quy
hoạch một tòa nhà, các khu vực mỹ quan hoặc vị trí cửa ra vào, cửa sổ, cầu
thang cũng như vị trí đồ đạc trong nhà… sao cho có lợi nhất đối với người sử
dụng. Ngày nay, thuật phong thủy đang có mặt trong mọi lĩnh vực, mọi khía cạnh,
mọi không gian và thực sự trở thành “nghệ thuật” toàn cầu.
Mặc dù không được giảng dạy chính thức nhưng phong thủy vẫn là một
trong những điều cơ bản quan trọng của kiến trúc tại Việt Nam. Trong thực tế,
những kiến thức về phong thủy đã bị “pha loãng” bởi sự cập nhật các vấn đề xã
hội với các quan điểm thực dụng hơn. Do vậy, thuật phong thủy hiện nay liên
quan nhiều đến những vấn đề thực tế (vấn đề riêng tư, tính lưu động, tính hợp
lý và mối quan hệ bên trong - bên ngoài…) hơn là lý thuyết về các nguồn năng
lượng. Phải thừa nhận rằng đây cũng là một cách để cập nhật, ứng dụng những
kiến thức cổ xưa vì các nguyên tắc cơ bản của lịch sử phong thủy đã không còn
phù hợp với văn hóa và lối sống đương thời của chúng ta.
Nói chung, đối với các
vấn đề về tính bền vững, thuật phong thủy là một sự phản hồi thú vị và hợp lý
về các vấn đề môi trường, nó trực tiếp liên quan đến kiến trúc và quy hoạch
tổng thể. Đó là một dạng khác của “thế hoàn tục”. Cho dù là ở dạng nào, thuật
phong thủy vẫn là một vấn đề đáng được quan tâm và người phương Tây đã xét đến
một số quan niệm và kiến thức về thuật phong thủy bằng cách riêng của mình.
Tính bền vững
Trong những năm gần đây, Việt Nam bắt đầu nhất trí với các quốc
gia khác về tính bền vững trong lĩnh vực kiến trúc và đã triển khai công việc
đào tạo, cấp giấy chứng nhận cho các tổ chức, doanh nghiệp phát triển theo
hướng bền vững, cụ thể đã có Hệ thống tiêu chí đánh giá công trình xanh Lotus
do Hội đồng công trình xanh Việt Nam VGBC xây dựng và triển khai… Chúng ta sẽ
phải từng bước học hỏi cách thức xây dựng các công trình xanh, đồng thời với
việc thử nghiệm nó trong bối cảnh phát triển bền vững, các vấn đề môi trường
được giải quyết bằng giải pháp kiến trúc, tạo ra một số cách quy hoạch, các
phương pháp kỹ thuật mới, đó cũng là lý do của các chi phí tăng thêm.
Chúng ta cũng biết rằng: cho đến nay, tính bền vững phổ biến trong
nhiều lĩnh vực, tại nhiều quốc gia, song phổ biến về cách diễn đạt hơn là hành
động thực sự. Chúng ta mong rằng khi trả lời những câu hỏi về tính bền vững
trong kiến trúc, Việt Nam sẽ không chỉ tìm ra giải pháp riêng cho các vấn đề
môi trường mà còn giải quyết được những vấn đề của kiến trúc, của đất nước… một
cách thật đơn giản.
Hay nói cách khác, việc bổ sung những kiến thức và quan điểm phong
thủy từ phương Tây sẽ giúp Việt Nam hoàn thiện hệ thống lý luận, cập nhật thuật
phong thủy theo trình tự từ tư duy đến thực tiễn, trong diễn biến lịch sử - để
nó không chỉ là một mô hình nghệ thuật mà sẽ được ứng dụng rộng rãi hơn trong
thực tế.
Mô hình và các loại nhà ở
Vào giữa thế kỷ XIX, được coi như chất liệu cơ bản tạo nên thành
phố, nhà ở và các vấn đề tiện nghi nhà ở xã hội trở thành một vấn đề trọng tâm,
một thách thức mới đối với các quốc gia phương Tây. Đây là thời kỳ của cuộc
Cách mạng công nghiệp, là thời điểm vấn đề “khu ở” trở nên cấp thiết trong các
giải pháp phát triển thành phố. Khu ở cũng là nguồn gốc xuất hiện kiến trúc
hiện đại với ngôn ngữ mới, dấu hiệu đầu tiên của xu thế toàn cầu hóa trong
thiết kế kiến trúc.
Một số quốc gia chậm
phát triển hơn như Việt Nam chẳng hạn, tiếp cận những vấn đề nhà ở, khu ở chậm
hơn đến một thế kỷ. Những nước này lập tức tiếp thu các mô hình nhập khẩu
“mới”: những khối thẳng đứng, nằm ngang, những khối hộp vuông vắn… Các hình
thái đô thị “làm sẵn” được “bưng” về mà không hề qua quá trình biến đổi thích
nghi với đặc điểm cuộc sống của từng địa phương, từng nền văn hóa khác nhau.
Với tình hình tăng
trưởng dân số và tốc độ đô thị hóa đáng lo ngại, vấn đề nhà ở, chất lượng môi
trường ở cho người dân có thu nhập thấp thực sự là bài toán khó đối với Việt
Nam và bộ máy quản lý Nhà nước. Tuy nhiên, Nhà nước có thể đưa ra các biện pháp
khuyến khích các chủ đầu tư thực hiện cho thuê tiện nghi nhà ở xã hội, nhà ở
dành cho người thu nhập thấp. Theo cách này, một số chương trình xây dựng nhà ở
xã hội đã được bắt đầu tại các thành phố lớn vào năm 2009 – 2010, và Bộ Xây
dựng đã xây dựng kế hoạch hành động cho những năm 2011-2018.
Trên thực tế, nhà ở hiện
nay phần lớn mang tính chất đầu cơ, hầu như trở thành đặc quyền của một bộ phận
những người có tiền, có quyền, bỏ qua lợi ích của những người dân nghèo. Xét về
mặt trách nhiệm xã hội và bản lĩnh nghề nghiệp của những KTS thì đây sẽ là cơ
hội thực sự để các KTS thử nghiệm và khẳng định tài năng của mình, nâng cao
chất lượng, tiện nghi nhà ở dành cho người nghèo. Đây sẽ là thực tiễn đổi mới
cho phát triển kiến trúc. Đa dạng nhà ở xã hội là một yếu tố quyết định để có
một cuộc sống hài hòa tại thành phố.
Ngoài ra, xây dựng tiện
nghi nhà ở là vấn đề thực tiễn về các hình thái kiến trúc, hoàn toàn phụ thuộc
vào mục tiêu tài chính của các chủ công trình. Do đó, hình thức nhà ở cực kỳ
đồng nhất và hầu như tất cả đều dựa vào các tiêu chuẩn giống nhau.
Một sơ đồ quy hoạch điển
hình được xếp thành 30 bậc, điều tệ hại nhất là: tính đối xứng được xem như sự
đảm bảo về độ cân bằng và ổn định của quy hoạch. Theo cách giải thích “nghèo
nàn” của thuật phong thủy thì đó là “bằng chứng cho tính thẩm mỹ”, điều này
khiến cho các khái niệm kiến trúc trở nên định kiến, cứng nhắc và các sản phẩm
thì bắt chước, na ná giống nhau. Cũng có thể đây là một giai đoạn chuyển tiếp,
các KTS thực hiện tác phẩm trong trường hợp khẩn cấp, theo cách thức sao chép
và cắt dán. Có lẽ khẩn cấp nhất ở đây được xét đến là trường hợp chinh phục lối
sống tiện nghi và hiện đại.
VẤN ĐỀ KỸ THUẬT
Văn hóa xây dựng
Năm 1926, KTS Le Corbusier định nghĩa “mặt bằng tự do” là một
trong năm yếu tố của kiến trúc hiện đại. Nhờ sự tiến bộ của bê tông cốt thép,
bố cục không gian được giải phóng khỏi khung kết cấu, và đặt vào các tường
chống. “Sự tiến bộ” này đã mở ra triển vọng mới cho các điểm nút của khu vực và
nhận thức về các mối quan hệ nội - ngoại thất. Phân vùng và mặt tiền không bắt
buộc phải có hàng rào hay vách ngăn mà có thể áp dụng các biến điệu khác nhau.
Bằng cách này, người ta kỳ vọng tổng hợp được tư duy về xây dựng, về không gian
và thẩm mỹ kiến trúc như một sự cố gắng đạt tới các tiêu chí Chân - Thiện - Mỹ,
một lý thuyết lý tưởng về kiến trúc theo tất cả các hiệp ước kể từ “Thời kỳ
Phục Hưng”.
Việc nhắc lại sự kiện
này khiến chúng ta nhớ lại sự phát triển chậm chạp và nghèo nàn của tư duy kỹ
thuật trong lĩnh vực kiến trúc. Hiện nay, không mấy người nói đến “mặt bằng tự
do” nhưng lại đề cập nhiều đến hệ thống cột, dầm đến mức nó trở thành lựa chọn
phổ biến, đơn giản và phù hợp nhất cho các tòa nhà ở Việt Nam (nơi có nguồn lao
động rẻ và không có trình độ chuyên môn). Thông thường, các tòa nhà ở Việt Nam
có kết cấu bằng khung để giảm thiểu sử dụng bê tông cốt thép, các mặt ngoài
được xây bít lại bằng gạch. Với nhiều công trình, quan niệm về kết cấu bị nô
dịch hóa bởi giàn không gian hữu ích, đôi khi sử dụng khẩu độ lớn với các sàn đúc
sẵn. Điều này dường như đã trở nên quá quen thuộc với tiện nghi nhà ở và văn
phòng. Có lẽ vì vậy nên Việt Nam vẫn chưa có các công cụ và năng lực đầy đủ để
bê tông đáp ứng được yêu cầu về thẩm mỹ và kết cấu của kiến trúc với chi phí
khả thi
Hệ quả của “mặt bằng tự do”, “mặt tiền tự do” sinh ra từ xu hướng
kiến trúc hiện đại đã mở ra các khả năng khác hơn là đắp nền bằng gạch, trong
một thời gian dài, các tòa tháp được ốp bằng gạch theo cách thức truyền thống.
Tuy nhiên, về điều này, trong khi kiến trúc Việt Nam đang tăng cường các mối
quan tâm về khí hậu và năng lượng, đồng thời với việc đối phó với các khó khăn
về kinh tế, thì việc xây gạch các mặt tiền truyền thống vẫn giữ quy tắc duy trì
chi phí hợp lý theo phần đông các nhà đầu tư. Nghịch lý ở chỗ: các tòa tháp cao
tượng trưng cho tính hiện đại này vẫn đang tiếp tục xếp chồng các viên gạch
lên!
MỘT SỐ TÀI LIỆU THAM KHẢO VỀ KIẾN TRÚC
Hội chứng San Gimiano (tên một thành phố phía Nam nước Ý).
Bắt nguồn từ thành phố Tuscan (Italy), nơi mà vào thế kỷ thứ XIII
và XIV, kinh tế phát triển thịnh vượng dẫn đến việc xây dựng phát triển, các
toà nhà giống như các toà tháp đua nhau mọc lên và không ngừng cạnh tranh nhau
về chiều cao, mọi gia đình đều muốn khẳng định sự vượt trội của mình.
Một cơn sốt tương tự tràn khắp thế giới qua hàng thập kỷ, từ quy
mô cục bộ đến toàn cầu. Dù rằng rất thiếu năng lực kỹ thuật (đối mặt với các
vấn đề khí hậu, thủy địa chấn, thời tiết…) cũng như điều kiện tài chính, nhưng
Việt Nam cũng không nằm ngoài cuộc. Từ vài năm nay, được hỗ trợ bởi các cơ quan
có thẩm quyền, cuộc đua tranh lại nổi lên và Việt Nam không giấu tham vọng cạnh
tranh với các nước bạn, hướng tới lập nên kỷ lục mới tại khu vực Đông Nam Á,
thậm chí cả Châu Á. Thách thức đặt ra là làm sao để được nổi tiếng và được quốc
tế biết đến sau đó?
Ngày nay, trong sự phát triển của các thành phố lớn, các cao ốc
dường như trở thành minh chứng của sự đô thị hóa mạnh mẽ, khiến cho không gian
chung trở nên thiếu tổ chức và vô vị, phần lớn khác xa với ý tưởng quy hoạch
ban đầu. Chính vì thế, các chính sách quản lý đô thị trở nên yếu kém, làm tiêu
tan bất kỳ hướng tiếp cận nào có thể kết cấu lại cuộc sống thị thành. Hơn nữa,
với mong muốn sinh lời tối đa của các chủ đầu tư, đất đai đô thị bị khai thác
quá mức về mật độ xây dựng và chiều cao cho phép. Điều này cũng chi phối các
thiết kế của KTS, do đó ràng buộc bất kỳ nghiên cứu nào có thể làm đẹp cảnh
quan thành phố.
Vậy thì tại sao không phát triển các quy tắc đô thị mới, khuyến
khích trò chơi thể tích bằng cách miêu tả các đường bao tối đa được xây để làm
giảm tối đa bề mặt? Làm được điều này, KTS sẽ được khuyến khích sáng tạo tự do
hơn, thực trạng kiến trúc sẽ khả quan hơn.
Tuy nhiên, về các thông số kỹ thuật, các nhà chức trách đã nỗ lực
phát triển loại hình văn phòng thương mại, cho phép tránh các phân vùng nguy
hiểm. Mặt khác, các diện tích công cộng cần thiết cho cuộc sống thành thị có vẻ
bị lãng quên, có lẽ do thiếu phương tiện. Một điều đáng lo ngại là sự phát
triển đô thị theo chiều dọc đã tập trung dân số vào một bề mặt rất hạn chế.
Phong cách cổ điển Pháp
Liệu có là điều lạ lùng khi Việt Nam vẫn gắn liền với các tác phẩm
kiến trúc thực dân một cách mạnh mẽ đến vậy? Điều này có vẻ lạ đối với một đất
nước đã phải trải qua rất nhiều đau thương để có được chủ quyền độc lập? Sự
thật là Việt Nam đã nhận thức được về giá trị di sản của mình rất đúng thời
điểm, và các tác phẩm này, đặc biệt là những công trình xây dựng vào những năm
1920 không chỉ thỏa mãn người xem bởi phong cách Pháp mà còn trông rất hoàn
thiện. Có thể coi đó là sự kết hợp may mắn và đầy bất ngờ giữa văn hóa Châu Âu
và văn hóa Đông Dương, bằng cách thích nghi và giúp cho Việt Nam tạo nên những
đặc thù của riêng mình. Đặc biệt, ngoài việc mang đậm cá tính của KTS Ernest
Hébrard, khu vực thuộc Trường Kiến trúc Mỹ thuật Hà Nội (được xây dựng vào năm
1926) còn là nơi các KTS nổi tiếng của Việt Nam đã theo học và sau này hình
thành được một nền kiến trúc sáng tạo, hiện đại nhưng vẫn mang đậm hồn dân tộc,
được nuôi dưỡng bởi văn hóa bản địa cũng như những ảnh hưởng của yếu tố nước
ngoài.
Chính bởi vậy, chừng nào
các giá trị kiến trúc vẫn cho thấy sự liên quan nhất định đến cảnh quan đô thị,
thì nền kiến trúc thuộc địa này vẫn được coi là một tác phẩm độc đáo và phong
phú với chủ quyền hợp pháp thuộc về Việt Nam. Sự gắn kết này không chỉ mang
nghĩa hoài cổ một cách tự nhiên, mà theo một nghĩa nào đó, còn chuyển tải được
những ảo tưởng về các giá trị cổ điển ổn định, nhằm nâng cao địa vị xã hội của
các tầng lớp có đặc quyền đặc lợi, như một sự thay thế nền văn hoá, “sẵn sàng khoác lên mình một nền văn hoá
khác” một cách viển vông giả tạo…
Vì thế, nhiệm vụ của kiến trúc không phải là “tác phẩm mô phỏng
hoặc nghệ thuật cắt dán” mà phải cho thấy các dấu hiệu của nền kiến trúc quá
khứ (trụ, cột, đầu hồi, khuôn, đường viền, giàn khung…), những dấu hiệu cho thấy
tình trạng của toà nhà nhiều hơn là tỉ lệ và vật liệu… Công trình đẹp phải được
chế tác một cách tinh vi. Điều này hơi trái ngược với thực tế ở Việt Nam: những
công trình theo phong cách kiến trúc Pháp, qua sự thiếu hiểu biết và đồng hoá
văn hoá của một số người trở thành một tiêu chuẩn thẩm mỹ và mang chức năng
trang trí “hiện đại”
Xu hướng kiến trúc muốn trở nên giàu có
Ngày nay, Việt Nam đã có những tham vọng chính đáng khi nhìn vào
(một cách ghen tị chăng?) các nước bạn giàu nhất của mình như Hồng Kông và
Singapore, thậm chí đang hướng đến các mô hình kiến trúc riêng của mình và
chứng tỏ sự thịnh vượng cũng như tôn vinh những người dùng trong tương lai.
Tuy nhiên do nguồn tài chính không cao như tham vọng, họ phải làm
ra vẻ xa hoa để phô trương sự giàu có mà không hề có khả năng chi trả cho nó.
Đây là trò chơi của hình thức kiến trúc, trong đó KTS là người chơi, tập trung
vào các dấu hiệu nhiều hơn là vật chất, phản ảnh một sự trẻ trung nhất định
nhưng vẫn thiếu các giới hạn về sự tự tin.
Đài và Tháp
Sự tổng hợp của các yếu tố đài, tháp thành một gói kiến trúc cho
thấy một yêu cầu cổ điển không thể tránh khỏi: Một đài ít tầng có khu mua sắm,
với một hoặc nhiều tầng tháp phía trên dành cho văn phòng, chỗ ở hoặc thậm chí
khách sạn. Không chỉ riêng ở Việt Nam, kiến trúc điển hình có lợi thế về đa
dạng hóa sản phẩm kiến trúc. Tuy nhiên việc xây dựng các tòa nhà không phù hợp
với ngữ cảnh đô thị là một sự phản ánh mang tính hiện tượng của một xã hội mà
nhu cầu chung là phát triển đô thị gắn với phát triển tiêu dùng và hưởng thụ,
hai yếu tố căn bản trong xã hội hiện đại.
Hoa Sen
Với vòm mảnh, các đường cong mềm mại bao bọc, hình dáng gợi cảm
mang màu trắng sữa… toà tháp Bitexco Financial duyên dáng nổi bật giữa trung
tâm TP Hồ Chí Minh, trở thành một nét đặc trưng của cảnh quan đô thị và chắc
chắn sẽ sớm trở thành biểu tượng của Việt Nam. KTS Carlos Zapata tiết lộ rằng
niềm cảm hứng của ông đến từ hoa sen, biểu tượng của nền văn hoá Việt Nam. Điều
này đã khiến cho tòa nhà được gọi với một cái tên khác: Toà tháp Búp sen. Điều
quan trọng là Carlos Zapata đã đưa yếu tố bản sắc dân tộc Việt vào trong thiết
kế. Vật thể đó rất đẹp – đó là tin tốt! Và sự tự do táo bạo đang là thách thức
lớn cho vấn đề lợi nhuận. Vì thế, cần thiết phải cám ơn các nhà đầu tư xuất sắc
đã biết cách cân bằng lợi ích về mặt uy tín và danh tiếng. Nhưng điều quan
trọng nhất là xây dựng được biểu tượng đa chiều mà Việt Nam có thể thấy được
chính mình trong đó.
Tại thời điểm này, Việt Nam có quyền tự hào về những thành công mà
mình đã đạt được. Tuy nhiên, khi xét các tiêu chuẩn, Việt Nam lại đang sục sạo
tìm kiếm bản sắc đích thực trong kiến trúc. Bản sắc không thể là những gì thuộc
chế độ thực dân trong quá khứ hay học tập từ đất nước bạn. Bản sắc cũng không
phải là kiểu kiến trúc tầm thường như tòa tháp tài chính trông ngây thơ một
cách giả tạo (không cần các tham khảo đó để tôn vinh kiến trúc ấy). Mặc dù
không thể phủ nhận rằng, kích cỡ hình ảnh của tòa tháp tài chính đã tạo đà cho
bước nghiên cứu đầu tiên cho kiến trúc biểu tượng. Nghiên cứu này phải kiên trì
để đạt được ý nghĩa đích thực, là sự khẳng định một loại hình kiến trúc riêng
mà không cần đến những yêu cầu về hình tượng, màu sắc địa phương và do đó xóa
bỏ được sự cám dỗ của “kiến trúc xấu xí”.
Khái niệm ngày nay về bản sắc kiến trúc, đặc biệt trong phạm vi
các trường đại học về cái được coi là kiến trúc nhiệt đới Việt Nam cũng đang là
loại hình nghiên cứu cần thiết đang được phát triển tại các nước khác.
Đã có một nền kiến trúc nội địa hiện đại bao gồm nhà cá nhân, biệt
thự… rất cụ thể và đặc biệt. Vì lẽ đó, cũng đã có một phong cách Việt Nam cần
được mở rộng và khuếch tán ở quy mô lớn.
Đó là tất cả về thực trạng kiến trúc Việt Nam, một nền kiến trúc
tự do và độc lập, vừa mang nét hiện đại vừa giữ được bản sắc văn hoá riêng. Ở
đây, ta có thể tự hỏi: Liệu lịch sử kiến trúc có chứng minh được khả năng đổi
mới của đất nước mà vẫn mang đậm những ảnh hưởng của các yếu tố nước ngoài
trong quá khứ cũng như đương đại?
Chủ đầu tư
Kiến trúc là một trò chơi với sự tham gia của các đại diện trong
cùng một quá trình nhưng có mục tiêu và chiến lược riêng. Thực trạng kiến trúc
vì lẽ đó, phải được bắt đầu với việc xác định người chơi và luật chơi. Trong
quá trình thực hiện dự án kiến trúc, “khách hàng” là một trong những người tham
gia trò chơi và đóng vai trò chủ đạo.
Tại Việt Nam, trong rất nhiều trường hợp, chủ đầu tư là tư nhân
hoặc các cơ quan có thẩm quyền không có đủ nguồn lực để triển khai các dự án
đầu tư và tiến hành các chính sách xây dựng quy mô lớn, họ phải giao phó cho
các nhà đầu tư cá nhân, đôi khi cả công trình xây dựng cơ sở hạ tầng. Trong bối
cảnh này, đầu cơ tạo nên luật lệ, quá trình hoạch định đô thị phụ thuộc vào các
nhà đầu tư mà nếu không có họ, không gì có thể hoàn thành. Do vậy, các nhà quản
lý phải thoả thuận các mục tiêu cá nhân, không phải trong một vị thế mạnh nhưng
đàm phán lâu dài hoặc “các thoả thuận nhỏ”. Quyền hạn của các nhà chức trách có
vẻ yếu đi và đôi khi bị bỏ qua.
Không có gì lạ khi mà các nhà đầu tư bị chi phối bởi các vấn đề
tài chính, đạt được một hướng tiếp cận cơ bản tới kiến trúc (liên quan đến các
vấn đề này, chúng tôi đã đề cập đến một số yếu tố về tham chiếu và tiêu chuẩn
tại Việt Nam). Trước hết, dự án mang mục đích hình tượng, và hình tượng này nằm
trong một trò chơi của một tấm gương kép phản chiếu lợi ích cũng như thành công
của cá nhân. Trên tinh thần tự tôn, KTS là nhà thầu, thực hiện các yêu cầu và
xử lý các biểu hiện về không gian, hình thức công trình, họ thậm chí đôi khi
không thừa nhận giá trị công trình của họ.
Bất động sản trở thành kênh đầu cơ có đặc quyền, không hiếm các
nhà đầu tư không phải là chuyên gia và họ cũng không quan tâm đến việc tạo ra
một liên doanh có trách nhiệm thực sự để dẫn dắt dự án.
Bức tranh u ám này là lý do tại sao có những khó khăn và hiểu lầm
đến khả năng xác định phạm vi trách nhiệm và khả năng của các bên. Vì vậy, các
thông số trong nguyên tắc đưa ra bởi các nhà thầu đều có thể thay đổi. Trong
nhiều trường hợp, các thông số này phải được định rõ và điều chỉnh trước khi
tách biệt khỏi thiết kế hoặc có những thay đổi lớn trong quá trình thiết kế.
Cách đây vài năm có một khẩu hiệu của người Pháp tuyên bố: Không
có kiến trúc nào tốt mà không có một chủ đầu tư tốt. Điều đó rất đúng! Và, sự
kém cỏi của chủ đầu tư ở đây hay bất kỳ đâu thực sự là một rào cản tới sự phát
triển định tính của kiến trúc.
KTS Michel Cassagnes
Sưu tầm: Lê Thị Thái Hiền
https://www.tapchikientruc.com.vn/chuyen-muc/ly-luan-phe-binh-kien-truc/thuc-trang-kien-truc-viet-nam-va-van-de-ban-sac.html